Thời gian gần đây, chân cầu Cần Thơ được đông đảo các bạn trẻ trong và ngoài thành phố tìm đến check-in.
Biết đến góc chụp hình thú vị ở chân cầu Cần Thơ thông qua mạng xã hội, Nguyễn Thanh Trúc – sinh viên, TP Cần Thơ – đã thích thú khi tận mắt đến ngắm hoàng hôn và check-in.
“Tôi rất bất ngờ khi phong cảnh vừa có chút dân dã của sông nước, vừa có gì đó rất hiện đại của một Cần Thơ đang từng bước phát triển”, Thanh Trúc nói.
Tương tự, Nguyễn Bảo Ngọc – sinh viên ở Bạc Liêu – cũng biết đến nơi đây thông qua mạng xã hội.
“So với vào các quán cà phê hiện đại, đến đây tôi có thể gần gũi với thiên nhiên, tận hưởng không khi mát mẻ và ngắm hoàng hôn cùng bạn bè. Đây là cách giúp thư giãn sau một tuần học tập căng thẳng và tránh xa các thiết bị điện tử rất hay mà mọi người nên thử”, Bảo Ngọc bày tỏ sự thích thú.
Sinh sống gần chân cầu Cần Thơ, chị Lê Ngọc Kiều Anh (tỉnh Vĩnh Long) chia sẻ, bản thân cũng thường xuyên đến địa điểm này: “Ở đây vừa đẹp, rộng rãi lại thoáng mát cộng thêm gần nhà. Không chỉ tôi mà nhiều công nhân các khu công nghiệp gần đây sau một ngày làm việc mệt mỏi cũng chọn nơi này làm địa điểm thư giãn”.
Chị Kiều Anh cho biết, lúc đầu ở đây có nhiều người đến hóng mát, ngắm hoàng hôn. Nhưng từ khi những bức ảnh được đăng tải trên mạng xã hội, lượng khách, nhất là giới trẻ, đổ về ngày một đông hơn.
“Nhờ có mạng xã hội mà địa điểm này ngày càng được nhiều người biết đến. Tôi cũng mong điều này góp phần quảng bá cho du lịch của địa phương”, chị Kiều Anh nói.
Phần lớn giới trẻ hiện nay đều sử dụng mạng xã hội. Cho nên, nếu những bức ảnh về địa điểm này được đăng tải sẽ giúp các bạn biết đến cảnh đẹp của thành phố.
Một số người mong muốn cộng đồng cần giữ vệ sinh chung cho khu vực. Bởi không gian mát mẻ, sạch sẽ cũng góp phần không nhỏ trong việc tạo thiện cảm trong mắt người dân và du khách.
“Một khi đăng tải các hình ảnh đẹp về khung cảnh thơ mộng, tôi nghĩ sẽ có nhiều người biết và tìm đến địa điểm này để tham quan, check-in. Còn nếu rác bừa bãi thì chắc chắn sẽ tạo hiệu ứng ngược”, Thanh Trúc chia sẻ.
Theo Laodong